Hết lòng chăm lo vun vén hạnh phúc gia đình nhưng chồng vẫn phụ bạc

Chị đã từng hy sinh tất cả, hết lòng chăm lo vun vén cho hạnh phúc gia đình, chồng con đến quên bản thân mình những mong giữ gìn tổ ấm.

Vậy mà anh vẫn tìm đến người phụ nữ khác. Để đến khi ngộ ra, chị chẳng còn gì ngoài tấm thân tàn…

Chị năm nay 32 tuổi, sau 7 năm hôn nhân với người chồng doanh nhân thành đạt, cô con gái đầu lòng đến nay cũng được 5 tuổi. Với chị, cuộc sống như thế đã quá vẹn tròn. Chị từng nghĩ lui về làm hậu phương vững chắc, hết lòng chăm sóc chồng con, vun vén cho hanh phuc gia dinh rồi “gái có công chồng chẳng phụ”.

Chị hàng ngày miệt mài với sự nghiệp nuôi con khỏe, dạy con ngoan, lo những bữa ăn “cơm dẻo canh ngọt” cho chồng mà quên mất rằng mình cũng cần phải làm đẹp, cần làm mới từ hình thức tới tâm hồn. Chị quên mất chồng đôi khi muốn đưa mình tới một buổi tiệc sang trọng cũng không xong, bởi chị tẻ nhạt. Cuộc sống của chị giờ chỉ quanh quẩn trong xó bếp, coi mấy bộ phim lụy tình với những bộ đồ nhăn nhúm đôi khi còn ngai ngái mùi cháo sữa của con.

Chuyện vợ chồng cũng hục hặc, ai đời đang cao hứng mà đầu chị toàn nghĩ đến ngày mai ăn gì, lo ngủ sớm một chút để sáng còn chở con gái đi học. Những câu chuyện bỉm sữa, bữa ăn được chị vô tình đưa vào phòng ngủ. Chồng chị riết rồi cũng buông lơi, tối cứ vào nhà tắm, “tự xử” cho qua cơn rồi ra ngủ. Tình cảm vợ chồng cứ thế trở nên nhạt dần.

Rồi chị nghe được tintuc chồng chị có người đàn bà khác. Người ta chẳng trẻ hơn chị bao nhiêu, cũng chẳng cao tay hay dùng chiêu nọ trò kia để quyến rũ. Có chăng chỉ hơn chị ở chỗ tự chủ, ăn mặc hợp thời, hiểu chuyện xã hội, ít ra có thể ngồi cùng bàn uống với anh ly rượu để hàn thuyên tâm sự.

Biết chuyện, chị ghen. Cái ghen yếm thế đàn bà. Nhìn quẩn quanh, thấy tới nay mình luôn tốt, lo chuyện trong nhà chu toàn, sao chồng lại lăng nhăng. Hay tại mình chỉ có mỗi đứa con gái, trong khi chồng là con trai một trong nhà. Và chị nghĩ cần một đứa con trai để níu giữ chân anh.

Khốn nạn thay cái thiên chức làm mẹ, một sinh linh được dùng làm công cụ níu giữ mối quan hệ trên bờ vực tan vỡ, mà chị nào được toại nguyện. Chị giật mình nhận ra, lâu nay chồng có đụng tới mình đâu mà có thể mang thai.

Chị kêu con bạn thân ra tâm sự, khóc lóc. Con bạn nhìn chị, kéo chị đến tấm gương lớn, nói to, hãy nhìn lại mày, nếu tao là chồng mày tao cũng bỏ.

Nhìn vào gương chị hốt hoảng, con đàn bà trong gương là chị đây sao? Sau 7 năm lẽ nào nó đã trở nên nhàu nhĩ, cũ kỹ đến mức này? Chị chợt hiều ra rằng, đàn ông đến tận cùng vẫn là những gã theo đuổi cái đẹp và cái mới. Cái đẹp, cái mới đó không chỉ từ ngoại hình mà còn đến tận trong suy nghĩ.

Đàn bà, nên học cách yêu thương bản thân, gìn giữ bản thân trước khi mong được đàn ông nâng niu chiều chuộng. Và dù có mất đi đàn ông, họ vẫn còn lại vẻ đẹp và đứa con, thay vì mất tất cả. Chị cũng hiểu rằng không thể dùng đứa con làm cái bẫy giữ chân người đã muốn ra đi. Hiểu ra được điều đó, liệu chị còn cơ hội để làm lại?

  • Tin tức doi song phap luat được cập nhật liên tục về các vấn đề đời sống xã hội, tuổi trẻ đời sống

Báo Gia đình VN