Lâm – cậu con trai “ẵm” vé độc đắc của mẹ

Sau khi mua tờ vé số, bà Mai liền gọi con trai lại giao cho cất giữ và dò số giúp. Thế nhưng, vừa biết tờ vé số của mẹ trúng giải độc đắc XSMN, đứa con trai đã giấu nhẹm, nhất quyết không trả lại tờ vé xo so với ý định sẽ “ẵm” toàn bộ số tiền thưởng. Đến lúc sự thật bị phanh phui rồi lan khắp hang cùng ngõ hẻm, đứa con tham tiền bất nghĩa vì không chịu nổi dư luận đã bỏ nhà đi biệt tích.

Chuyện “lộc trời” của gia đình bà Mai, từ đó trở thành đề tài đàm tiếu đầy chua xót. Bởi lúc có tiền, tình mẫu tử thiêng liêng thuở bần hàn cũng theo đó chẳng còn nguyên vẹn.

Gia đình bà Trần Thị Mai (Long An) trước đây vốn nghèo đói, quanh năm quần quật chẳng đủ ăn. Vợ chồng bà tha hương lên Bình Dương kiếm sống, tại đây, vợ chồng bà thuê căn trọ nhỏ để sinh hoạt.

Đi lên từ nghèo khó, vợ chồng bà Mai thường dạy các con: “Đói cho sạch, rách cho thơm. Cha mẹ nghèo nên “đói” chữ đã đành các con được tạo điều kiện ăn học đầy đủ thì nhất định phải gắng để sau này không vất vả. Trong gia đình, con cái phải lấy chữ hiếu làm đầu, kính cẩn với cha mẹ, đoàn kết với anh em”.

ngoi-nha-gia-dinh-ba-ma

Các con bà Mai đều học hành thành tài. Rồi lần lượt, các con lập gia đình. Chỉ riêng Lâm, cậu con trai thứ vẫn độc thân, sống cùng cha mẹ. Bà Mai thì quen lao động, chỉ tin vào những thứ mà mình bỏ công sức làm ra chứ không mấy khi trông chờ vào sự may rủi.

Thi thoảng, bà cũng mua dăm ba tờ vé SXTD nhưng chủ yếu giúp đỡ người nghèo khó. Chưa bao giờ, bà dám hy vọng đổi đời để vươn lên giàu sang nhờ trúng giải. Có hôm, ngồi bán buôn trong chợ thì có bà lão đi qua, khuôn mặt thiểu não, trên tay xấp vé số gần như vẫn còn nguyên. Thấy bà lão tội nghiệp, bà Mai bèn rút tiền mua giúp một tờ.

Chiều đến, khi bà Mai bận rộn với gian hàng rau cho công nhân thì bà lão vé số tìm đến vẻ mặt tươi vui báo tin tấm vé lúc chiều đã trúng giải độc đắc với trị giá lên đến 100 triệu đồng năm 2003. Số tiền ấy rất lớn, đặc biệt với một gia đình nghèo như bà Mai.

Niềm vui đến bất chợt, bà Mai dọn hàng sớm, chạy về báo cho đứa con mang vé dò lại cho chắc chắn, sáng mai đi lãnh thưởng. Nghe mẹ báo tin, Lâm phóng xe đi ngay, bà Mai và chồng ở nhà thấp thỏm chờ đợi với bao dự định sẽ phân chia số tiền ấy và dùng vào việc có nghĩa.

Khuya hôm ấy, Lâm đáp là bà bán vé số nhầm lẫn. Tưởng thật, đôi vợ chồng già buôn xo vì mừng hụt. Bà Mai còn lầm rầm trách cứ bà bán vé số lẩm cẩm, trong khi ông chồng cằn nhằn bà lão đùa ác quá. Qua cơn bực bội, sự êm đềm lại trở về với ngôi nhà nhỏ như chưa bao giờ có tin trúng số.

Sáng sớm hôm sau, bà Mai lại cặm cụi trở dậy, lật đật ra sạp hàng rau bán cho công nhân khu công nghiệp. Nhưng khi bà Mai chưa kịp mở hàng, bà lão bán vé số lại xuất hiện, buông lời trách móc đầy ẩn ý: “Trúng số to rồi không ăn mừng sao còn ngồi đây, hay sợ tôi đến xin lộc”.

Nghe xong, bà Mai vô cùng ngạc nhiên, định chửi lại một trận để bà lão không đùa nữa. Đúng lúc ấy, bà lão đưa ra cuốn sổ ghi đúng dãy số trúng độc đắc trên tờ số ngày hôm qua đã bán cho bà Mai.

Không tin vào mắt mình, lần này bà nhìn thật kỹ cả XSMT xem có nhầm lẫn không thì đúng là mình đã trúng số thật. Lúc này, bà Mai lại quay sang nghĩ con trai có thể đã nhầm lẫn bà nhanh nhẹ về hỏi cậu con trai nhưng kết quả là Lâm bỏ đi mất.